Thắng Nam hơi kinh ngạc, bình thường Thế Vinh luôn lạnh nhạt nghiêm túc, hôm nay làm gì ân cần với cô quá vậy? Hơn nữa còn khiến cô có cảm giác anh hơi... ừm... cợt nhã.
Chưa đợi Thế Vinh lên tiếng thì bà Anna đã giành trước, bà ấy hớn hở nói:
Bà AnnaHai đứa kết hôn đã nhiều năm, Thế Vinh luôn bận việc không có thời gian cho gia đình, hiện tại hai đứa nên nhân cơ hội ra ngoài hẹn hò, còn bé Thế Việt cứ để ông bà già này chăm cho.
Hẹn hò?
Thắng Nam trợn to mắt nhìn Thế Vinh, muốn nói gì đó thì anh đã đứng dậy khoác vai cô cười nói:
Thế VinhMẹ nói đúng, hơn nữa anh cũng có chuyện cần nói riêng với em. Chúng ta đi thôi.
Sau đó anh bá đạo ôm cô ra khỏi nhà chính, hai người ngồi trên xe, cô lại im lặng không nói gì khiến anh hơi bồn chồn.
Thế VinhCó một nhà hàng Pháp đồ ăn trong đó khá ngon, anh đưa em đến đó dùng bữa nhé?
Thật là khó chiều chuộng, xem ra cách theo đuổi bạn gái mà Thế Hải dạy cho anh không dùng được rồi. Những cô gái cậu tiếp xúc đều có tính cách hoạt bát hoặc đỏng đảnh, chỉ cần dẫn đi ăn, mua sắm xem phim là có thể lấy lòng.
Nhưng Thắng Nam thì khác, cô độc lập quyết đoán lạnh lùng, giống như một nữ vương khiến người khác nhìn lên, những trò theo đuổi thông thường sẽ chỉ càng khiến cô xem thường.
Thế Vinh biết cô không phải Lê Thắng Nam của trước kia, ban đầu anh còn vui mừng vì bản thân đã tìm được người phụ nữ phù hợp tiêu chuẩn của mình, nhưng bây giờ lại cảm thấy bối rối không biết làm sao tiếp cận cô.
Thế Vinh khẽ thở dài một hơi, Thắng Nam bên cạnh nhíu mày hỏi:
Lê Thắng NamAnh cảm thấy phiền chán khi đi với tôi thì sao còn hẹn riêng tôi làm gì?
Thế Vinh lập tức phủ nhận:
Thế VinhKhông, anh không có, đi với em anh rất vui.
Lê Thắng NamVậy sao anh thở dài?
Thế Vinh... Là vì... vì anh không biết làm sao để em vui, anh cảm thấy mình vô dụng.
Thắng Nam liếc nhìn anh, trong mắt toàn là sự khó hiểu. Anh muốn lấy lòng cô làm gì?
Lê Thắng NamKhông cần, tìm một nhà hàng nào đó ghé vào là được.
Thế Vinh nghe lời nhanh chóng tìm được một nhà hàng, anh đặt bàn anh trên ban công, vừa riêng tư lại thông thoáng.
Thức ăn và rượu được bưng lên, nhìn Thắng Nam ưu nhã cắt thịt, khóe miệng của Thế Vinh cứ cong cong.
Lê Thắng NamCơ mặt của anh bị giật à?
Thế VinhKhông phải, chỉ là hôm nay anh có chuyện vui thôi.
Thắng Nam đặt dao nĩa xuống, nhìn anh hỏi:
Lê Thắng NamRốt cuộc anh hẹn tôi ra đây là có chuyện gì muốn nói?
Thế VinhChẳng phải anh đã nói hôm nay vợ chồng chúng ta hẹn hò hấp hôn rồi sao?
Thắng Nam nhíu mày trực tiếp đứng dậy.
Lê Thắng NamVậy thì không cần, tôi có việc đi trước.
Thế VinhKhoan đã, anh đùa thôi. Anh có chuyện muốn hỏi em.
Lúc này Thắng Nam mới chịu ngồi xuống, Thế Vinh thở phào một hơi. Trong lòng thầm mắng bản thân đùa giỡn không đúng lúc, suýt nữa chọc giận vợ rồi.
Thế VinhLà về chuyện của Linh Đan, sao em biết cô ta sẽ lừa em mua viên đá quý giả kia mà gọi chuyên gia giám định và cảnh sát tới vậy?
Lê Thắng NamNgười bị lừa vốn là mẹ của anh, nếu tôi không đòi đi theo thì có thể anh đã phải gánh một khoản nợ lớn rồi.
Thế Vinh ngạc nhiên.
Thế VinhMột triêu đô đối với tập đoàn Nam Tiến không là gì cả.
Lê Thắng NamNhưng nếu ngay lúc này tập đoàn gặp trục trặc về tài chính hoặc thuế má thì sao?
Thế Vinh trợn to mắt, sắc mặt trở nên nghiêm trọng.
Thế VinhĐây là cơ mật của tập đoàn, sao em biết?
Thắng Nam mỉm cười, cô tựa lưng vào thành ghế, chân bắt chéo, tay đặt trên đùi mặt mày thong dong bình tĩnh.
Thế Vinh không tin, anh cẩn thận nhìn người phụ nữ trước mặt, trong lòng sinh ra vô vàn suy đoán, chẳng lẽ trước khi thay thế "Lê Thắng Nam", cô là nhân vật chủ chốt nào đó trong tập đoàn? Nhưng cho đến nay không có thành viên nào của tập đoàn qua đời hoặc đột ngột thay đổi tính cách cả.
Vậy thì làm sao cô biết Linh Đan sẽ lừa bà Anna mua đá quý giả để tạo gánh nặng tài chính cho tập đoàn? Làm sao biết gần đây tập đoàn xuất hiện vấn đề về thuế?
Mặc dù vấn đề về thuế kia đã được ngăn chặn kịp thời nhưng đúng như lời Thắng Nam nói, nếu ngay lúc này anh phải gánh thêm khoản nợ triệu đô thì rất có thể sẽ tạo thành tiền đề xấu trong mắt nhà nước và ngân hàng.
Thắng Nam nhìn biểu cảm của Thế Vinh đổi tới đổi lui thì cảm thấy rất buồn cười. Lần đầu gặp cô, thanh niên này còn bày ra bộ mặt than không cảm xúc, vậy mà bây giờ không thèm giấu diếm suy nghĩ thật của mình trước cô luôn.
Cô đột nhiên đứng dậy giơ tay ra nâng cằm của Thế Vinh lên sau đó kề sát mặt của mình vào, nói:
Lê Thắng NamYên tâm đi, hiện tại tôi là dâu cả nhà họ Trần, tôi sẽ làm mọi thứ để bảo vệ gia đình của mình.
Thế VinhGia đình sao? Em thật sự coi nhà anh là gia đình của em sao?
Nhìn Thế Vinh ngơ ngác, Thắng Nam lại muốn chọc ghẹo, cô hôn lên môi anh một cái, nói:
Lê Thắng NamĐương nhiên, tôi phải giúp chồng của mình giữ vững tài sản chứ.
Gò má của Thế Vinh đỏ ửng, cổ họng anh hơi khô khốc mà nuốt nuốt vài cái, anh muốn hôn sâu hơn nhưng lại sợ xúc phạm cô nên chỉ có thể gồng mình chịu đựng xúc động trong lòng.
Một lúc lâu sau, Thế Vinh mới bình ổn tâm trạng rồi lên tiếng:
Thế VinhAnh tin tưởng em, sau này nếu em có ý kiến gì cứ nói, anh sẽ nghe lời em.
Ừm... nghe lời vợ là chân lý đúng đắn, đội vợ lên đầu là trường sinh bất lão, người xưa nói sẽ không sai.
Thắng Nam mỉm cười. Đây chính là điều cô muốn, từ trong mắt Thế Vinh cô sẽ biết anh có nói thật hay không, hiển nhiên phản ứng của anh không khiến cô thất vọng.
Đây là người đàn ông của cô, dù nguyên chủ có đòi lại cô cũng không trả.